ĐIỀN DUYÊN - Trang 801

Trong tay hắn cầm một khúc rễ cây đen thui, ước chừng nửa thước

ngang, một thước dài, đưa đến trước mặt Đỗ Quyên, nói: "Đỗ Quyên, cái
này cho ngươi. Ta thấy ngươi rất thích nhặt nhạnh những đồ rách nát lạ
lùng gì đó. Cái này ngươi có thích không?"

Đỗ Quyên bật cười nói: "Đó không phải là rách nát, đó là... Di, có bị mục

ở giữa không? Bên trong còn có một cây tùng nhỏ kia. Ái dà! cái này tốt.
Ta thích!"

Thu Sinh cười, nói: "Thích thì tốt. Ta còn sợ không kiếm ra đồ."

Đỗ Quyên luôn miệng nói: "Không tốn công không. Cái này không cần

tốn nhiều công phu tạo hình, để cây tùng bên trong lớn lên, làm bồn cảnh
cũng được. Nếu không nuôi sống được cây tùng, thì thanh lý bên trong cho
sạch sẽ làm bình hoa thiên nhiên cổ xưa, khác biệt rất nhiều với bình hoa sứ
a."

Bên kia Nhậm Tam Hòa nghe xong nghi hoặc: nàng thấy qua đồ sứ sao?

Có lẽ thấy qua ở nhà Cửu Nhi. Lâm gia cũng có mấy món đồ sứ.

Cửu Nhi thấy Đỗ Quyên yêu thích không buông tay, cầm cái rễ cây rỗng

ruột kia lên chăm chú nhìn, hỏi Thu Sinh: "Thu Sinh ca, ngươi nhặt thứ này
lúc nào? Lúc đầu sao không thấy ngươi lấy ra?"

Lâm Xuân không lên tiếng, ánh mắt lòe lòe nhìn đại ca.

Thu Sinh sửng sốt một chút, sau đó mới cười nói: "Ta nhặt lúc đi cùng

đại bá, để trong bao quần áo suýt quên. Lúc nãy nhìn thấy Đỗ Quyên mới
nhớ tới."

Đỗ Quyên nâng rễ cây lên hỏi Lâm Xuân: "Ngươi nói, là đợi cây tùng

bên trong trưởng thành làm bồn cảnh tốt, hay là lột hết vỏ cây làm thành
bình hoa gỗ chạm khắc tốt?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.