Nguyễn Tử Quang
Điển hay tích lạ
Đàn ông làm hoàng hậu, trai đẹp làm cung nga
Vua Lý Thái Tông (627-649) là Lý Thế Dân đời nhà Đường, năm Đinh Dậu
chỉ truyền kén chọn gái xinh. Có quan thứ sử đất Kinh Châu kén được một
nàng tên Võ Mị Nương nên trang quốc sắc, đáng giá khuynh thành. Nghĩ
rằng: "Nếu để tên Mị Nương, sau vào cung thì khó xưng làm nương
nương", bèn cải tên nàng lại là Võ Minh Không đem dâng lên cho nhà vua.
Thái Tông trông thấy cả đẹp, phong làm Tài Nhơn, nên gọi là Võ Tài
Nhơn.
Võ Tài Nhơn vốn là một tuyệt thế giai nhân, lại hay chữ nhưng rất đa dâm.
Vua Thái Tông bấy giờ đã già, không đủ sức bù đắp lại được lòng xuân
phơi phới đương chuyển động mạnh trong các sớ thịt đường gân của con
người nàng. Nhân Thái Tông phải bịnh, nằm tại cung của Võ Tài Nhơn,
đông cung thái tử là Lý Trị vào thăm. Thấy Võ Tài Nhơn thật một trang
quốc sắt thì bắt động lòng nên thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình.
Lạ gì gái đẹp thường tình, thái tử người đương trẻ tuổi, thật xứng đôi vừa
lứa, đồng sức, đồng tài nên Tài Nhơn cũng đưa mắt tống tình đáp lại. Thái
tử Lý Trị hớn hở, lòng nở đầy hoa nhưng không có dịp tỏ nỗi lòng, liền giả
đi tiểu tiện.
Võ Tài Nhơn liền lấy bồn vàng đựng nước, quỳ xuống dâng lên cho thái tử
rửa tay. Nhân dịp Lý Trị liền rảy nước trên mặt Tài Nhơn, cất tiếng ngâm
nhỏ hai câu:
Mơ tưởng Vu Sơn biết mấy lần,
Dương đài cách trở khó toan gần.
Tài Nhơn hiểu ý thái tử nên mỉm cười ngâm tiếp:
Tuy chưa vầy cuộc phong vân hội,
Song đã được nhờ võ lộ ân.
Lý Trị mừng rỡ nghĩ:
- Nàng này quả thật tài sắc gồm đủ, rất đẹp lòng ta.
Đoạn, bạo dạn đưa tay đỡ Tài Nhơn dậy rồi cùng dắt nhau đến chỗ vắng vẻ