ĐIỂN HAY TÍCH LẠ - Trang 204

Trương Lương tự Tử Phòng, người nước Hàn. Sau khi nước Hàn cùng các
nước Yên, Tề, Ngụy, Sở bị Tần tiêu diệt. Thù mất nước chẳng đội trời
chung, Trương Lương ngày đêm mưu lo báo oán.
Trương Lương lúc chưa gặp thời, còn trẻ tuổi, một hôm thơ thẩn ở cầu Vị
Kiều, buồn bã ngắm cảnh. Bỗng có một cụ già mặc áo vàng đi ngang cầu
làm rớt một chiếc giày xuống bùn, lại chỉ Trương Lương bảo lượm giúp.
Trương Lương không từ chối, lật đật lội xuống lượm lên quỳ dâng. Cụ già
đi một quãng lại làm rớt nữa và bảo Trương Lương lội xuống lượm giúp.
Trương Lương chẳng phiền hà và phải lượm giày lên quỳ dâng. Đến ba lần
như thế.
Cụ già nói:
- Thằng nhỏ này nên dạy.
Đoạn chỉ cây đại thọ nơi bên cầu, bảo Trương Lương:
- Năm ngày nữa, ngươi phải đến tại đây mà đợi ta, ta sẽ tặng cho ngươi một
vật. Chẳng nên quên.
Nói xong, cụ già thoăn thoắt đi mất.
Ngày thứ năm, Trương Lương dậy rất sớm ra đón cụ già như chỗ dặn.
Nhưng khi đến nơi thì đã thấy cụ già ngồi bên gốc đại thọ từ lúc nào. Cụ
già nghiêm nghị bảo:
- Thằng con nít đã ước hẹn với người lớn, sao lại dám trễ. Thôi ngươi hãy
về đi. Năm ngày nữa, phải ra dậy cho sớm.
Năm ngày sau, vừa canh năm, Trương Lương đã ra đến nơi nhưng lại cũng
thấy cụ già đến trước ngồi đợi. Cụ già nổi giận nói:
- Thằng con nít, sao ngươi lại trễ nãi làm vậy. Hãy về đi. Năm hôm nữa
phải đến cho sớm.
Đêm thứ tư rạng ngày thứ năm, Trương Lương không ngủ, ra đứng bên gốc
đại thọ, bụng bảo dạ chuyến này chắc chắn không trễ nữa. Hừng đông, cụ
già thong dong đến. Dưới bóng trăng, Trương xem lại tướng mạo cụ già có
vẻ khác thường. Mình mặc đạo bào, tay cầm gậy tre; đầu đội mão da, y
phục sắc vàng thật tiên phong đạo cốt. Trương Lương bước đến đón tiếp
quỳ lạy, hỏi:
- Chẳng hay tôn sư dạy bảo điều chi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.