Hàn Sơn Đồng bị bắt. Con là Hàn Lâm Nhi nối lấy nghiệp cha và xưng đế.
Đồng thời, Trương Sĩ Thành chiếm cứ đất Ngô; Trần Hữu Lương chiếm cứ
Giang Châu; Châu Nguyên Chương chiếm cứ Tập Khánh (thành Nam Kinh
bây giờ).
Châu Nguyên Chương xuất thân là một thầy tu. Bên cạnh lại có vị quân sư
là Lưu Bá Ôn vốn người đa mưu túc trí. Năm 1367, Châu Nguyên Chương
xưng vương tuyên bố tranh đấu giải phóng dân tộc, thành lập chánh quyền
của người Trung Hoa, chiếm cứ vùng Giang Hoài, thống nhất phương Nam.
Năm 1368, Châu Nguyên Chương sai tướng Từ Đạt và Thường Ngộ Xuân
đem binh lên miền bắc đánh vua Nguyên Thuận Đế.
Mùa thu tháng 8 năm 1368.
Tướng Từ Đạt và Thường Ngộ Xuân điều động quân đội mở cuộc bắc tiến
với mật kế của quân sư Lưu Bá Ôn.
Nhân dân Bắc kinh đang tổ chức cúng rằm Trung thu. Họ chuẩn bị bánh,
bưởi, khoai môn... Nhưng khi cắt bánh ra, dân chúng trong thành rất đỗi
ngạc nhiên thấy trong nhưn bánh có một mảnh giấy vàng con đề một dòng
chữ nhỏ son đỏ vắn tắt: "Khuya ngày rằm Phật Di Lặc giáng thế, cầm đèn
lồng đi rước".
Cho là thần linh báo trước, mọi người mừng rỡ. Ai ai cũng vâng lịnh thần
linh. Vì họ tin rằng: khi Phật Di Lặc giáng thế là lúc họ sẽ được thoát khỏi
cảnh lầm than mà bước đến đài hạnh phúc.
Trước kia, khi đặt nền thống trị Trung Hoa, người Mông Cổ muốn bắt
người Hán theo văn hóa du mục của họ. Nhưng văn hóa hòa nhã tinh tế của
người Hán lần lần cảm hóa được tính chất của người Mông Cổ, có ảnh
hưởng sâu xa tinh thần người Mông Cổ, thành ra dân tộc bị chinh phục trở
lại đồng hóa kẻ thống trị mình. Do đó vua Thuận Đế chẳng những bằng
lòng cuộc tổ chức lễ nghi của dân Trung Hoa mà còn sẵn sàng bày những
cuộc vui chơi trong đêm rằm Trung Thu để thưởng nguyệt nữa.
Nhà vua cùng quần thần mặc say sưa chè chén.
Dân chúng trong thành mặc tự do đi đi lại lại. Ai ai cũng cầm trong tay một
chiếc đèn lồng. Cả bầu trời sáng rực. Thật là một hội hoa đăng tưng bừng,
náo nhiệt.