DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1346

"Hoàng thượng!" Rốt cuộc trên mặt Thái hậu đã hiện rõ vẻ tức giận,

"Người đời nói công sinh thành không nặng bằng ơn dưỡng dục. Dù ta
không phải là ngạch nương ruột của con, nhưng ta đã tận tâm nuôi dưỡng
con nhiều năm. Con thử cẩn thận nghĩ lại xem, bao nhiêu năm qua, ta có
đối xử lạnh nhạt với con lần nào chưa? Ta nâng niu con như viên minh
châu quý trong tay, con lại không tin ta sao?"

Hoằng Lịch nhìn chằm chằm vẻ mặt giận dữ của đối phương hồi lâu,

rốt cuộc chậm rãi cúi đầu xuống: "Thái hậu nói phải, đúng là trẫm đường
đột, xin Thái hậu thứ tội."

Thấy hắn chịu cúi đầu, Thái hậu cũng hòa hoãn ngữ khí, vươn tay nắm

lấy hắn: "Hoàng đế, nếu quả thực Ôn Thục phu nhân có lưu lại lá thư đó,
vậy sao trong mười năm lại không chịu lấy ra? Nhất định lá thư này đã có
người ngụy tạo, muốn ly gián tình cảm mẫu tử chúng ta. Đối phương biết
rõ con là người hiếu thuận với mẫu thân, chợt nghe được tin này, tất nhiên
sẽ nổi giận..."

Cũng không biết là hắn cố ý hay vô tình, Hoằng Lịch né tránh được

tay đối phương, xoay người nói: "Thái hậu, chuyện này trẫm nhất định sẽ
điều tra rõ ràng. Hôm nay quấy nhiễu Thái hậu, tất cả đều là nhi tử bất hiếu.
Hôm khác sẽ đến thỉnh tội với Thái hậu. Nhi tử cáo lui trước."

Thái hậu ngẩn người, hướng bóng lưng của hắn hô to: "Hoàng

thượng!"

Hoằng Lịch tựa như không nghe thấy tiếng gọi của Thái hậu, cũng

không quay đầu lại mà xuất cung rời đi.

Sau lưng, Thái hậu vội vã đuổi theo vài bước, sơ sẩy một cái lại té ngã

xuống đất. Ngụy Anh Lạc thấy thế vội vàng từ phía sau tấm bình phong
bước ra, vươn tay nâng người Thái hậu dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.