DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 49

tế người đó là Nhĩ Tình - Đại cung nữ thân cận hầu hạ Hoàng hậu nương
nương. Nhĩ Tình có địa vị cao, lời nói trọng lượng, kiểu người như vậy chỉ
có thể đếm trên đầu ngón tay.

Cho nên câu Minh Ngọc không dám nói, nàng ta có thể nói, chuyện

Minh Ngọc không dám làm, nàng ta có thể làm.

Cung kính bước một bước về phía trước, Nhĩ Tình thấp giọng hỏi:

"Nương nương?"

Răng rắc, một đầu cành hoa nhài rơi xuống, nữ nhân mặc áo tơ trắng

trong tay cầm hoa nhài quay đầu lại, cả vườn xuân sắc sau lưng nàng lập
tức ảm đạm biến sắc, đóa hoa lan vô biên vô hạn, dường như chính là vì
phụ trợ cho nàng mà tồn tại.

Không cốc U Lan chân thực, di thế hệ độc lập.

Đúng là đương kim Hoàng hậu, Phú Sát thị.

"Hôm nay là ngày các tú nữ tranh đua sắc đẹp, ta cần gì phải chuẩn bị

tốt chứ." Phú Sát hoàng hậu nhắm mắt lại, cúi đầu nhẹ ngửi hoa lan trong
tay, ôn nhu cười cười, "Còn không bằng ở lại đây chăm sóc tỉa hoa."

Thật sự là "hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp". Minh Ngọc vò

đầu bứt tai, giống như khỉ con ăn không được chuối tiêu: "Như vậy sao
được? Nương nương không đi, chẳng phải là dâng cơ hội cho vị Trữ tú
cung kia sao!"

"Minh Ngọc, cẩn thận lời nói của ngươi!" Nhĩ Tình ngược lại giống

như Đường Tăng của nàng, chỉ cần một ánh mắt không vui cũng khiến cho
Minh Ngọc an phận thủ thường. Nàng ta sau đó với vẻ mặt ôn hoà hướng
Phú Sát hoàng hậu nói, "Bất quá nương nương, điện tuyển là đại sự, người
là Hoàng hậu vẫn nên đi xem. Nếu không thái hậu biết được lại trách phạt
người không để ý tới cung vụ rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.