ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 198

nuôi mày, đủ rồi.
Bảy Liệng vẫn cúi đầu lắng nghe. Thị nhớ tới thân phận mình, một đứa trẻ
mồ côi, bị bỏ rơi ngay từ lúc chào đời tại nhà lồng chợ. Mụ Soái đem về
nhận làm con, bây giờ cất nhắc lên đại úy, chỉ huy một đại đội lính con gái
của riêng mụ. Cái tên Bảy Liệng không phải là từ thứ bậc trong gia đình mà
có. Bảy chỉ tháng bảy, tháng mụ Soái lượm được đứa bé; còn Liệng là mụ
ta muốn nhắc lại hành động tàn nhẫn của kẻ sinh thành ra thị, đã vất bỏ thị?
Vợ Soái ngước mắt nhìn đứa con nuôi đang đứng yên chờ lệnh:
- Mày đem theo vài đứa kín miệng, đến nhà con Lài ngay bây giờ, đem xác
đứa nhỏ về đây cho tao!
Bảy Liệng được mẹ nuôi cho học võ nghệ, biết đi quyền, đánh kiếm tinh
thông. Mười năm đeo súng cận vệ, thị đã thuộc làu tính tình của mẹ nuôi.
Lệnh đã ban ra, chỉ có nhắm mắt thi hành, không xong thì mạng sống của
mình cũng không còn. Danh nghĩa là con nuôi, nhưng mụ Soái chưa bao
giờ cho phép Bảy Liệng xưng hô "Mẹ con" với mụ, không phải vì mụ ta
không thương yêu thị, mà mụ sợ biểu lộ tình cảm sẽ khó chỉ huy!
Mụ cười lạnh:
- Còn chần chờ gì nữa? Làm xong đi, còn phải rời vào Tầm Vu trước sáng.
Bảy Liệng hơi hoảng hốt, đứng nghiêm:
- Tuân lệnh?
Mụ Soái cúi lấy miếng trầu khác, dịu giọng:
- Mày run tay thì bảo bọn nhỏ làm cho.
- Thưa bà Tổng, con làm được.
- Tốt thôi?
Mụ bình thản nhìn theo dáng đi chắc chắn của đứa con gái nuôi, vươn vai
đứng lên khi cửa phòng vừa khép lại.
Tư dinh trở lại im lặng. Ngược lại, hành dinh đang tấp nập kẻ ra vào.
Tướng Hinh và Ba Cụt đốc thúc việc chuyển quân, chuyển kho vũ khí,
quân nhu vào căn cứ. Soái đích thân chỉ huy bố trí chiến hào, đào ụ súng
dọc bờ sông, từ Cái Vồn đến bến phà Bassac..
Dân chúng đã được lệnh di tản, toàn khu Cái Vồn bỏ trống, hai ngàn quân
kéo ra bố trí dọc sông. Hai giờ sáng Soái trở về Bộ tham mưu, hắn cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.