ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 122

nghiến đến chết mà thôi. Người tiền nhiệm của Lý Dương tên là Triệu
Viêm đã làm việc năm năm ở phòng 7, khi mới làm được hai năm, anh ấy
luôn năn nỉ xin chuyển công tác. Cách đây ba tháng, anh cũng được lãnh
đạo điều động qua chi nhánh ở Tế Nam. Lúc mọi người đi ăn, Triệu Viêm
đã vỗ vai Lý Dương nói rằng: “Cuối cùng tôi cũng được giải thoát rồi, sau
này phải trông cậy vào cậu thôi”.

Khi nói những điều này, Triệu Viêm không hề che giấu niềm vui

sướng. Nhưng lúc đó, Lý Dương không hiểu, anh nghĩ có lẽ anh ấy chỉ
không muốn làm việc cùng mấy người đàn bà già nua và xấu xí thôi. Đến
hôm nay, anh mới thấu hiểu sâu sắc những tháng ngày khổ sở của Triệu tiền
bối. Vì thế đối với đám “thuộc hạ” này, Lý Dương, không muốn sai bảo bất
cứ một người nào. Nếu cần, dù là lao động chân tay hay là trí óc thì anh đều
tự làm lấy còn hơn sai bảo mấy bà này, chẳng những hỏng việc mà anh còn
phải rước lấy một đống phiền toái.

2

Buổi chiều Lý Dương ra ngoài hành lang hóng gió, tình cờ gặp Vương

Tây Tây, cô cũng là một nhân viên trong phòng anh.

Vương Tây Tây là người Yên Đài, hè năm ngoái sau khi tốt nghiệp đại

học, cô được nhận vào tập đoàn CC, làm việc ở bộ phận kế toán của một
chi nhánh đặt tại Tế Nam. Trong lúc cảm thấy sắp phát điên lên vì đám
nhân viên trong phòng, Triệu Viêm đã đệ đơn lên lãnh đạo xin thêm nhân
viên để san sẻ gánh nặng công việc. Thường thì với những việc như thế,
Chu Quý Tam sẽ nổi giận đùng đùng, nhưng do áp lực công việc, lão có vẻ
cảm thông với nỗi khổ của cấp dưới, lão từng nói: “Mấy năm nay chỗ cậu
vẫn chỉ có mấy cái mặt già khắm già khú, quả thật cần phải bổ sung người
mới”. Có điều, lão không tuyển người mới từ một trường đại học hay học
viện nào đó mà lại điều động Vương Tây Tây ở chi nhánh Tế Nam về
phòng kế toán 7.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.