ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 191

qua, Lý Dương đã lâm vào tình cảnh ấy. Họ hàng nhà anh chẳng có ai khá
giả, nên việc này chỉ có thể dựa vào bạn bè.

Anh có nhiều bạn bè, nhưng đến khi cần anh mới nhận ra là chẳng

mấy ai đủ khả năng giúp mình. Nếu Ngụy Xuân Phong còn sống thì đó sẽ
là lựa chọn đầu tiên khi anh cần mượn tiền, chứ chẳng cần phiền đến những
người khác. Giờ anh ấy mất rồi, Lý Dương mới đành phải cầu cạnh người
khác. Đầu tiên, anh dựa vào tình cảm thân sơ mà chọn ra những người thích
hợp, có địa vị và điều kiện kinh tế nhất định, bằng không, dù có ngở lời
cũng chẳng ích gì.

Rồi anh lại băn khoăn không biết phải mở miệng thế nào với người ta,

mặc dù không phải là lời vàng ý ngọc, nhưng dễ gì mà mở miệng nhờ vả.
Phải rồi! Cứ nói với họ rằng, mình mượn tiền để mua nhà chứ không đầu
tư, đợi khi mua nhà xong, mình sẽ nhanh chóng bán gác xép, lấy tiền trả
nợ.

Lý Dương khá tâm đắc với quan điểm của Dale Carnegie[1]: Đối

tượng mà anh mượn tiền chẳng hề để ý đến lý do của anh, họ hiểu rất rõ,
anh hạ mình tìm đến họ là đã mất thể diện lắm rồi. Nếu họ sẵn lòng giúp đỡ
thì sẽ không cần tìm hiểu nguyên nhân anh thiếu tiền là gì, cũng không vì
thế mà coi thường anh; ngược lại, nếu như họ không muốn giúp thì dù anh
có việc cớ này nọ, trong lòng họ vẫn khinh rẻ và cười nhạo anh... Một khi,
họ bằng lòng cho mượn thì anh chẳng cần nói nhiều, họ cũng đưa tiền; còn
không, chỉ tổ làm cho hai bên khó xử mà thôi.

[1] Dale Carnegie (1888-1955) là một nhà văn và diễn giả nổi tiếng

của Mỹ. Ông là tác giả của cuốn Đắc nhân tâm đã được học giả Nguyễn
Hiền Lê dịch.

Người đầu tiên Lý Dương hỏi mượn tiền là Tiểu Mã Ca. Tiểu Mã Ca

là người Tứ Xuyên, chơi với Lý Dương bảy tám năm nay, hai người đã
cùng sát cánh vượt qua nhiều khó khăn nên có thể nói là anh em hoạn nạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.