ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 435

hồi lâu, cuối cùng anh quyết định đến phía Bắc Cửu Thủy ở khu Lao Sơn,
lúc này cảnh sắc thiên nhiên ở đấy đẹp như chốn thần tiên, bầu trời xanh
biếc, nước suối trong veo, nhìn thấy tận đáy. Cả buổi sáng anh hào hứng
chuẩn bị đồ ăn thức uống… Đến lúc gần xuất phát, Lệ Sảnh lại nói:

- Em hơi khó chịu trong người, em không đi đâu.

Anh bỏ túi đồ xuống:

- Em không khỏe thì anh không đi nữa, anh ở nhà với em.

- Tại dạo này áp lực công việc lớn, em liên tục tăng ca, không được

nghỉ ngơi đầy đủ nên váng đầu. Em ở nhà ngủ bù là được rồi. - Lệ Sảnh
khăng khăng bảo Tông Nguyên đưa bà Quyên đi chơi một chuyến, -
Thường ngày mẹ ở mãi trong nhà, ngoài đi chợ mua thức ăn ra, mẹ chưa
từng đi xa vì không có ai đi cùng mẹ nên đi đâu cũng không vui, hơn nữa
giao thông cũng bất tiện. Chả mấy khi có được một ngày rảnh rang, thời tiết
lại đẹp thế này, anh phải đưa mẹ đi hít thở không khí trong núi chứ. Em
không sao đâu, em ở nhà nằm nghỉ một chút rồi dọn dẹp nhà cửa, nấu
cơm…

Nghe Lệ Sảnh nói có lý, Tông Nguyên không phản đối gì cả. Anh

quay sang hỏi ý kiến bà mẹ, bà bằng lòng. Thế là Tông Nguyên lái xe đưa
bà Quyên đi dã ngoại, còn Lệ Sảnh ở nhà một mình. Sự thật là cô không
khỏe, có điều nguyên nhân không đến từ áp lực công việc, mà chủ yếu là
do áp lực tâm lý. Cô cảm thấy bản thân mình giống như con gián phải
chống chọi lại với nguy hiểm từ nhiều phía nên cô làm gì có tâm trạng đi
ngắm cảnh? Vả lại, cô cố tránh né hoặc giảm thiểu những lúc ở cùng một
chỗ với chồng và mẹ chồng, vì chẳng may điện thoại réo vào lúc không
thích hợp làm cô không kịp trở tay thì tình cảm gia đình sẽ bị ảnh hưởng.

Lúc này Lệ Sảnh cũng không thể gặp Quảng Vận. Tuy Cục trưởng có

tới hàng tá người tình nhưng cuối tuần lão cũng phải dành thời gian cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.