ĐIỀU CUỐI CÙNG Ở LẠI - Trang 11

hoàn hảo , nên tôi mới cảm thấy chúng đặc biệt và chỉ - thuộc - về - một -
mình - tôi nhiều đến thế .

Những lúc như thế , tôi hay nghĩ đến Trà .

Tôi không gặp cô cũng đã lâu lắm rồi , nhưng chưa bao giờ , hình ảnh

của Trà biến mất trong vùng nhớ của tôi . Ký ức về Trà giống như ánh trăng
của một đêm trời mờ sương . Có những khi màn sương làm che phủ thứ
ánh sáng diệu kỳ ấy , nhưng ở một khoảnh khắc khác , mặt trăng hiện ra ,
sáng rỡ len và ấm áp , khiến người được nhìn ngắm nó bỗng dưng lặng đi ,
trào lên trong lòng một niềm xúc động .

Tôi nhớ về Trà . Nhớ gương mặt thật đẹp của cô . Nhớ mái tóc đen dài

đến chấm eo . Làn da Trà trắng bóc , cô thích đánh son đỏ . Lần đầu gặp ,
tôi đã lầm tưởng cô là con lai Nhật Bản , hoặc Ấn Độ , hoặc Philippines -
thú thật là tôi rất mù mờ về khoản nhận biết này , chỉ là gương mặt của Trà
là lạ , vừa rất Việt Nam , lại vừa không Việt Nam chút nào cả .

Trà là bạn gái của Nam . Nam là bạn thân của tôi , đồng thời cũng là

người mà tôi đã yêu suốt một quãng thời gian dài đằng đẵng .

Nam nói lần đầu tiên gặp Trà , Nam đã nghĩ rằng mình nhất định phải có

được cô . Thứ vẻ đẹp vừa mong manh vừa lạ lẫm nơi Trà làm Nam không
tài nào cầm lòng nổi . Cậu theo đuôi Trà suốt cả một đoạn đường dài gần
20 cây số để biết được nhà cô . Rồi cậu về nhà , nói với tôi rằng hãy viết hộ
cậu một lá thư tay . Cậu chép lại toàn bộ nó một cách tỉ mẩn , bỏ vào bì thư
rồi nhét qua khe cửa nhà Trà . Cách làm lỗi thời ấy chẳng ngờ lại mang lại
kết quả . Trà nhắn tin cho Nam theo số điện thoại cậu ghi lai trong thư . Trà
nói , Trà thích những gì mà Nam viết .

Khi mối quan hệ bắt đầu tiến triển tốt hơn , một lần Nam hẹn tôi đến pub

quen , để gặp Trà . Trước khi đó , Nam nói với tôi rằng , Trà đã biết lá thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.