ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 160

Nhớ tới cú va chạm vừa rồi, Thẩm Ngọc Thư lập tức hiểu ra tờ giấy đó là
người kia nhân cơ hội nhét cho hắn; hắn vừa tránh đám người đuổi theo, vừa
tìm cơ hội mở tờ giấy ra, chỉ thấy trên đó là dòng chữ xiêu xiêu vẹo
vẹo: tầng hai rẽ phải vào cánh cửa thứ hai.

Cũng cùng nét chữ với tờ giấy báo tung tích của Trường Sinh, mắt thấy truy
binh càng lúc càng gần, Thẩm Ngọc Thư không có thời gian nghĩ nhiều, cắm
đầu lao lên cầu thang.

Tầng hai cũng náo nhiệt như thế, tiếng nhạc du dương không biết từ đâu
truyền đến, khách khứa đều đang chìm đắm ở nơi vàng son chói ngợp này;
chỉ có Thẩm Ngọc Thư cuống cuồng chạy, hắn gạt những người trước mặt
ra, tìm được căn phòng mà tờ giấy nói, cầm nắm đấm cửa đẩy vào trong.

Thẩm Ngọc Thư rất may mắn, cửa phòng không hề bị khóa, cửa mở mạnh ra
theo lực đẩy khiến Thẩm Ngọc Thư bị hẫng, chờ hắn đứng vững mới phát
hiện đó là một phòng khách rất rộng, trong phòng thoang thoảng hương hoa
lan, phía đối diện một nam một nữ đang ngồi, hai bên còn có mấy tên cận
vệ.

Đột nhiên có người xâm nhập, mấy tay cận vệ lập tức vào tư thế phòng thủ,
rút súng ra chĩa vào Thẩm Ngọc Thư, Thẩm Ngọc Thư cũng phản ứng rất
nhanh, gần như cùng lúc rút khẩu súng bên hông ra, chỉ thẳng vào gã đàn
ông, đồng thời áp sát hắn.

Lúc này những kẻ đuổi theo Thẩm Ngọc Thư mới đuổi tới nơi, nhìn thấy
tình thế này cũng định rút súng ra, Thẩm Ngọc Thư hướng về phía gã đàn
ông lạnh giọng quát: "Bảo thuộc hạ của ngươi đừng có nhúc nhích, nếu
không chúng ta cùng chết!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.