ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 163

"Cái gì được nữa? Đương nhiên là 'thứ' lần trước ngươi nhắc tới. Đúng rồi,
không phải bản đồ, ta muốn thứ có giá trị hơn cơ."

Thẩm Ngọc Thư giật mình, hắn nhận ra lần trước Mã Trạch Quý đã hiểu lầm
ý hắn, lúc ấy hắn nói đến bản đồ, Mã Trạch Quý lại tưởng là Hổ Phù Lệnh.

Hắn nói: "Thằng bé đã thoát khỏi nguy hiểm, tại sao ta phải giao đồ cho
ngươi?"

"Cái thằng nhãi đó giờ vô dụng rồi, nhưng bản thân ngươi chẳng phải đang
trong tay ta sao?" Mã Trạch Quý hút thuốc, nhìn hắn cười lạnh: "Ngươi hạ
súng xuống đi, giơ mãi thế không mỏi à?"

Thẩm Ngọc Thư lắc lắc một chút cổ tay.

"Không sao."

"Một, hai phút còn được, ngươi có thể giơ mãi được sao? Ngươi là người
thông minh, không đến mức vạn bất đắc dĩ, chắc cũng không muốn chết
đúng không? Chi bằng chúng ta lựa chọn phương thức có lợi cho cả đôi
bên."

"Ta không cho rằng kẻ hai ngày trước còn muốn giết mình sẽ chân thành
hợp tác, dám chắc là ngươi chờ ta ngả át chủ bài ra sẽ lập tức diệt khẩu."

"Trước đây là vì chưa biết rõ về ngươi, giờ thì không thế nữa."

"Ồ, Từ Quảng Nguyên nói vậy à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.