ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 169

Mã Trạch Quý không đáp, mắt trừng trừng nhìn Thẩm Ngọc Thư, nếu không
phải trong tay Thẩm Ngọc Thu cầm kíp thuốc nổ, hắn nhất định đã ra lệnh
cho thuộc hạ nổ súng từ lâu rồi.

Thẩm Ngọc Thư mỉm cười.

"Bởi vì các người làm việc quá ồn ào, đột nhiên những điểm giao thông
trọng yếu như bến tàu và nhà ga liên tiếp xảy ra ẩu đả, chuyện này không
bình thường; tuy trị an của Bến Thượng Hải không tốt, nhưng xã hội đen
cũng có quy củ, cứ hai ba ngày lại xảy ra chuyện, ngươi bảo các lão đại sống
thế nào?"

"Tiểu tử ngươi có chút thông minh đấy."

Mã Trạch Quý dập tắt điếu xì gà hút được một nửa đi, hừ một tiếng: "Ta
nghe thuộc hạ nói đồ hôm nay phải chuyển đi cũng bị người của phòng tuần
bộ bắt giữ, là ngươi báo?"

"Ta cũng chỉ lấy gậy ông đập lưng ông thôi, cộng sự của ta thường nói như
vậy đấy."

"Có điều người tò mò thường đều đoản mệnh, cho dù như vậy, ngươi vẫn
muốn biết sao?"

"Muốn, dù sao nếu không hiếu kỳ, ta cũng chưa chắc sẽ sống lâu."

"Thực ra cũng không có gì, chẳng qua để đề phòng bất trắc, ta kiếm vài thứ
để dễ dàng tiến vào lăng mộ hơn thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.