ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 17

Vân Phi Dương chỉ chỉ cửa sổ đối diện, ra vẻ buồn nôn.

Cửa sổ vẫn còn trong trạng thái mở hé, có thể nhìn thấy rõ ràng quang cảnh
bên trong; Vân Phi Dương tuy đã từng theo dấu không ít sự kiện, nhưng đây
là lần đầu tiên tiếp xúc gần với án mạng như vậy, nhớ lại tình trạng lúc đó
không khỏi phát run.

"Tôi vừa nhìn thì thấy có người nằm trong vũng máu, sợ đến choáng váng
mặt mày, suýt chút nữa thì té ngã, mãi mới nghĩ đến chuyện mở cửa. Cửa
phòng chỉ khép hờ, tôi đẩy cửa ra nhưng không dám đi vào, không phải thần
thám thường nói phải bảo vệ hiện trường sao? Cho nên tôi bèn đứng ở cửa
nhìn vào, sau khi xác định là hung án liền vội vàng chạy đi gọi điện thoại
báo án."

"Cậu nhìn thấy qua cửa sổ?"

"Đúng vậy, ở ngay chỗ đó."

Vân Phi Dương chỉ chỉ cửa sổ ngoài hành lang.

Thẩm Ngọc Thư đi đến chỗ đó, thò đầu nhìn vào trong, quả nhiên có thể
nhìn thấy toàn cảnh trong phòng, Lạc Tiêu Dao chạy tới hỏi: "Có gì không
ổn không?"

"Ừm..."

Thẩm Ngọc Thư kéo dài âm điệu, không lập tức trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.