ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 172

phòng này tan tành thì thừa sức. Các người không sợ chết, không biết Từ
Quảng Nguyên liệu có nghĩ thế hay không?"

Nghe hắn nói vậy, mặt Thanh Hoa và Mã Trạch Quý cùng biến sắc, Thẩm
Ngọc Thư hướng về phía bên kia bình phong lớn tiếng hỏi: "Có phải hay
không, ông chủ Từ?"

Sau vài giây yên tĩnh, tiếng bước chân vang lên từ phía đối diện, Từ Quảng
Nguyên mặc trường bào xuất hiện trước mắt Thẩm Ngọc Thư, trong tay cầm
một lọ thuốc hít bằng bạch ngọc, phía sau còn có vài tên thuộc hạ.

Từ Quảng Nguyên đi tới trước sô-pha ngồi xuống, hỏi: "Sao cậu đoán được
ta ở bên đó?"

"Chuyện lớn như vậy, bọn họ một tên là người ngoài, một kẻ là đàn bà,
không có ông, sao dám làm bừa? À, Diêm Đông Sơn cũng ở đây, tôi đỡ phải
đi chỗ khác tìm người."

Ánh mắt Thẩm Ngọc Thư lướt một vòng qua mấy tên thuộc hạ, Diêm Đông
Sơn đứng ở giữa, một thời gian không gặp, hắn để râu, tóc cũng dài ra, nếu
không chú ý thì rất khó nhận ra hắn là ai.

Thẩm Ngọc Thư cố ý nhắc tới Diêm Đông Sơn, Từ Quảng Nguyên cảm thấy
có chút hứng thú, hỏi: "Có phải cậu không ngờ người bị truy nã lại dám
ngang nhiên xuất hiện trước mặt mình?"

"Không, các người làm như vậy chỉ có hai khả năng: mời tôi nhập bọn, hoặc
là xử lý tôi, tóm lại các người không sợ tôi sẽ để lộ ra ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.