ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 192

ban tặng!"

Diêm Đông Sơn và mấy tên tùy tùng khác lập tức xông lên cạnh Từ Quảng
Nguyên, đề phòng Kim Lang đột nhiên tấn công.

Bản thân Từ Quảng Nguyên lại tỏ ra rất bình tĩnh, lạnh lùng mà nói: "Thân
là sát thủ, ngươi nên biết từ sớm rằng sẽ có kết cục ngày hôm nay."

Mắt Kim Lang hơi cụp xuống, thấp giọng nói: "Ta và Khâu Nguyệt Sinh là
đồng hương, quen biết rất nhiều năm, không thể sống được ở quê nhà nữa
mới cùng nhau lang bạt giang hồ; lúc mới tới Thượng Hải chúng ta đã từng
thề, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, vậy mà cuối cùng..."

Nói tới đây, giọng gã trở nên nghiêm khắc, nâng thanh kích Nga Mi trong
tay lên, gào lên với Từ Quảng Nguyên: "Đều là tại ngươi, là ngươi xúi giục
hắn!"

"Là hắn không chịu nổi dụ dỗ, ngươi nhìn Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy xem,
ta cũng lấy lợi ích ra để dụ dỗ, nhưng bọn họ chẳng phải không hề dao động
sao? Cho nên ở trong lòng hắn, người bạn như ngươi còn thua xa danh lợi
địa vị, là ngươi mù mắt, nhận giặc làm bạn."

"Ngươi! Khốn kiếp!"

Lời của Từ Quảng Nguyên đánh trúng trái tim của Kim Lang, khuôn mặt
cứng đờ của gã xuất hiện sự dao động hiếm thấy, gã hét lên một tiếng, vung
kích Nga Mi lên lao tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.