ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 211

Tô Duy mới vừa lẩm bẩm xong, Kim Lang đã lạnh lùng lên tiếng hỏi: "Cậu
ngay từ lúc đầu đã lợi dụng tôi?"

"Không không, lúc đó tôi thật sự muốn giết hắn."

"Nhưng nhìn thế nào cũng thấy cậu không muốn giết hắn."

"Hiện tại hết giận rồi mà, thế nên không tính."

"Tôi nhớ rõ ở trong tù cậu từng nói: Tô Thập Lục cậu không có bạn bè."

Nghe xong câu này, Thẩm Ngọc Thư không vui nhìn về phía Tô Duy.

Tô Duy cười hì hì nói: "Tôi nói không có bạn bè, chứ đâu phải là tôi không
có cộng sự đâu."

"Cộng sự mà cậu nói chính là hắn?"

Kim Lang nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư, Tô Duy gật gật đầu.

"Đúng vậy, anh biết đấy, cộng sự là loại sinh vật hiếm có khó tìm, cho nên
nếu gặp, nhất định phải đối xử cho tốt. Anh nghe không hiểu à? Không hiểu
cũng không sao, tóm lại nhiệm vụ của anh đã hoàn thành rồi, sau này tôi sẽ
trả nốt số tiền còn lại cho anh. Lần này hợp tác vui vẻ, lần sau có cơ hội lại
liên lạc."

Tô Duy nói xong, kéo Thẩm Ngọc Thư định rời đi, Kim Lang chỉ vài bước
chân đã đứng chắn trước cửa, chặn đường bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.