ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 216

Kim Lang cúi đầu nhìn cây kích Nga Mi trong tay, không nói gì.

Thẩm Ngọc Thư hỏi: "Thực ra trong huyết án Khâu gia, anh vẫn luôn giữ im
lặng, ngoài việc không thể giải thích tình hình lúc đó, còn bởi vì biết cho dù
có giải thích thì cũng không có người tin, đúng không?"

Kim Lang chậm rãi gật đầu.

"Khâu Nguyệt Sinh đánh giá thấp thể chất và sự cảnh giác của anh, cho nên
mới giết anh cuối cùng, anh giết người là phòng vệ chính đáng, không phải
chịu trách nhiệm pháp luật."

"Tôi nghe không hiểu."

Tô Duy đẩy Thẩm Ngọc Thư ra, giải thích: "Đơn giản mà nói, chính là có
người muốn giết anh, anh đương nhiên phải phản kháng, cho dù ngộ sát hắn
cũng là bình thường, cùng lắm tính là phòng vệ quá đà thôi, không cần phải
chịu phạt. Những vụ án trước kia của anh thế nào tôi không biết, nhưng ít
nhất trong vụ án Khâu gia và Liễu Trường Xuân, anh vô tội."

Lần này Kim Lang đã hiểu, nhíu mày hồi tưởng lại tình cảnh khi Khâu
Nguyệt Sinh định giết gã, lại phát hiện ký ức mơ hồ không rõ, gã ngơ ngẩn
nói: "Tôi không nhớ được, có lẽ không phải là ngộ sát, mà là cố ý, bởi vì hắn
muốn giết tôi, phản kích là bản năng của tôi."

"Không nhớ được cũng là bình thường, khoa học đã chứng minh đại não của
con người có khả năng tự chữa trị ký ức của mình, cho nên mức độ đáng tin
cậy của trí nhớ bản thân không được cao, anh không cần phải bận tâm vì
thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.