ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 248

Xuyên không tức là xuyên qua lỗ đen của thời gian và không gian, bằng một
phương thức kỳ lạ lập tức nhảy tới chỗ này... Nói như vậy cậu có hiểu
không?"

Thẩm Ngọc Thư gật gật đầu.

"Giống như từ Quảng Châu đến Thượng Hải, nếu ngồi thuyền sẽ mất rất
nhiều thời gian, nhưng nếu là máy bay thì sẽ rất nhanh."

"Ừm... So sánh này hơi khác một chút, có điều đại khái là vậy, chỉ là tôi
không đi thuyền cũng không đi máy bay, mà sử dụng chiếc đồng hồ quả
quýt này."

"Tôi cũng không biết chiếc đồng hồ này có sức mạnh thần kỳ gì, nhưng tôi
dám khẳng định tôi đến được chỗ này, nhất định là bởi nó."

Tô Duy bắt đầu kể lại những gì mình đã trải qua, bao gồm nghề nghiệp của
cậu ở thời hiện đại, chuyện cậu gặp phải trước khi tới nơi này và nguyên
nhân cậu rơi xuống tàu chở khách... Tất cả đều nói hết với Thẩm Ngọc Thư.

Thẩm Ngọc Thư nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng hơi nhíu mày, nhưng
không ngắt lời, đến khi Tô Duy nói xong, hắn mới gật gật đầu, nói: "Thảo
nào lúc đầu mới quen biết cậu, tôi cứ có cảm giác cậu và nơi này hoàn toàn
khác biệt, giờ nhớ lại, thì ra là thế."

"Ế, cậu không cảm thấy chuyện tôi nói rất kỳ quái sao?"

"Không có, tôi không phát hiện vấn đề gì về logic."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.