ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 270

"Đây là cuộc đối thoại Tô Duy ghi lại ngày hôm đó ở Đại Thế Giới, còn có
ảnh chụp nữa, mấy thứ này có lẽ không thể định tội Từ Quảng Nguyên,
nhưng ít ra có thể làm bằng chứng. Em giao nó cho Thám trưởng Phương,
có dùng tới hay không, tùy ông ấy quyết định."

Lạc Tiêu Dao sửng sốt, há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn kìm
lại, cầm lấy bút ghi âm và ảnh chụp, nhét vào túi.

Vân Phi Dương đi về phía trước mấy bước, quay lại nhìn, ánh mắt di chuyển
qua lại giữa Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy, khóe mắt đỏ lên, nếu không phải
xung quanh quá đông người, cậu ta có lẽ đã khóc òa lên.

Bên nhau lâu như vậy, giờ đột nhiên phải tách ra, Tô Duy cũng có chút
ngậm ngùi.

Là thần trộm quốc tế, trước kia Tô Duy một thân một mình đã quen; sau khi
tới Thượng Hải, cậu mới bắt đầu hợp tác làm việc với người khác, thường
ngày không cảm thấy gì, bây giờ phải chia tay, bỗng nhiên cảm thấy mỗi
chuyện nhỏ nhặt được cùng làm với nhau hàng ngày ấy thật đáng quý trọng.

Cậu xuống xe, vỗ vỗ vai Vân Phi Dương, ra vẻ thoải mái mà nói: "Đừng thế,
tục ngữ có câu, không có bữa tiệc nào không tàn, hơn nữa nói không chừng
biết đâu chúng ta có thể nhanh chóng gặp lại. Nhớ trong thời gian này phải
viết bài cho tốt, đừng quên chúng tôi đều là độc giả trung thành của cậu."

"Tôi sẽ ghi nhớ, các anh cũng phải cẩn thận nhé."

Vân Phi Dương kìm nước mắt, nói xong hất đầu ra hiệu cho Lạc Tiêu Dao,
cả hai một trước một sau đi vào nhà ga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.