ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 273

thực sự phải động thủ trên tàu, không chỉ không thể thuận lợi rời đi, mà còn
rút dây động rừng.

Tô Duy nhìn đồng hồ, không khỏi lo lắng, còn hai mươi phút nữa tàu mới
chạy, nhiều thời gian như vậy, đủ để nhân viên kiểm tra tất cả các toa.

Thẩm Ngọc Thư giơ tay bảo họ đừng cuống, tiếp tục dỏng tai lắng nghe,
thấy tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện càng lúc càng gần, rất nhanh đã
sắp tới toa của họ.

Tất cả mọi người đều nín thở, đến sóc con cũng cảm giác được không khí
căng thẳng, nó rúc vào túi Trường Sinh, bắt chước bọn họ, giữ nguyên trạng
thái không nhúc nhích.

Tiếng bước chân cuối cùng cũng dừng lại trước toa của họ, tay nắm cửa bị
đè xuống, đúng lúc này, có người chạy tới gọi nhân viên nhà ga lại, nói toa
này không cần kiểm tra; không bao lâu sau lại có người đi tới, nhân viên kia
liên tục nói xin lỗi rồi dẫn theo những người khác rời đi.

Tay nắm lại lần nữa bị đè xuống, có lẽ là người vừa tới kia; tất cả không
đoán được người đó là ai, đều nhìn cánh cửa không chớp mắt.

Cửa toa bị đẩy ra, một người nước ngoài cao lớn đứng trước mặt họ.

Trong nháy mắt, Thẩm Ngọc Thư hiểu ra thái độ của nhân viên nhà ga vì
sao lại cung kính như thế.

"Jacques!" Tô Duy kêu lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.