ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 283

Câu nói của tên lưu manh đã chạm nọc Đoan Mộc Hành, nếu không phải
Trường Sinh đang trong tay đối phương, hắn đã bắn luôn rồi; có điều nhìn
tình hình trước mắt, hắn nhịn, thu súng lại.

Thẩm Ngọc Thư nói: "Không được hại đứa bé, ngươi muốn cái gì, nói rõ
một chút, ta sẽ cho ngươi."

"Một đồng vàng, đúng... Rất nhỏ, hình dạng giống cái khiên..."

Tên lưu manh mô tả chả ra đâu vào đâu, nhưng Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư
đều hiểu, hắn muốn Hổ Phù Lệnh. Thẩm Ngọc Thư không nói thêm lời nào,
móc Hổ Phù Lệnh từ trong túi ra, giơ lên, nói với hắn: "Đồ ở đây, ta đưa cho
ngươi, ngươi thả thằng bé ra."

"Hê hê, mày đừng hòng gạt tao, một bảo bối như vậy mà mày dễ dàng đưa
ra vậy sao? Cái đó là giả, tao cảnh cáo mày, đừng có đục nước béo cò, mau
mau giao đồ ra đây!"

"Đây là đồ thật."

"Giả!"

Tô Duy ở bên cạnh, thiếu chút nữa thì mắt trợn lên đến đỉnh đầu. Cái này
gọi là gì? Kẻ địch heo à? Đến đồ thật hay giả cũng không phân biệt được,
còn dám làm chuyện điên khùng này.

Cậu giằng lấy Hổ Phù Lệnh đút luôn vào túi, nói: "Đúng, đây là đồ giả, bây
giờ chúng ta giao dịch lại, ngươi thả đứa bé, nói cho ta biết ai thuê ngươi tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.