ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 299

Gần khu lăng mộ cây cối bị chặt quá nửa, sớm đã không còn thấy chỗ đóng
quân của Lục Doanh Binh; quan ải bị phong tỏa, lối vào nào cũng đều có
binh lính đứng gác, những binh lính này mặc quân trang cũ nát, đứng dưới
ánh nắng chói chang, mặt đầy vẻ mệt mỏi, đến tư thế đứng cơ bản cũng
không có.

Lúc đến đây Đoan Mộc Hành đã nghe nói Tôn Điện Anh tới nơi này để tiến
hành diễn tập quân sự, nhìn thấy cảnh tượng thế này, hắn không khỏi cười
khẩy.

"Ngay cả đến đứng còn không vững, vậy mà cũng làm lính sao?"

"Bọn họ đều là quân tạp nham, cũng đừng quá nghiêm khắc, nếu là quân
chính quy thật thì chúng ta cũng không dễ trà trộn vào đâu."

Tô Duy nói có lý, lúc bị ngăn lại ở trạm kiểm soát, sau khi Đoan Mộc Hành
nói rằng họ là thuộc hạ của lữ trưởng Mã và đưa thêm ít tiền, đối phương
thấy họ đều mặc quân trang, khí thế lại uy nghiêm, thế là đến chứng minh sĩ
quan của họ cũng không thèm xem, cho vào thẳng.

Còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng, nhưng sắc mặt Đoan Mộc Hành lại
vô cùng khó coi.

Thẩm Ngọc Thư hiểu khát vọng của hắn, biết hắn không thể chấp nhận hành
động của mấy tay lính tạp nham này, nghĩ không ra từ gì để an ủi, bèn nhìn
về phía Tô Duy, nói bóng gió: "Xã hội này, tương lai không hiểu sẽ biến
thành thế nào."

Tô Duy hiểu tâm trạng của Thẩm Ngọc Thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.