ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 31

người chơi dương cầm; người chơi dương cầm mặc một bộ đồ trắng, chiếc
đàn cũng màu trắng, ánh đèn chiếu lên người họ, mang đến nét đẹp mơ
màng ảo diệu. Giữa sàn nhảy rất đông khách khứa đang nhẹ nhàng đung đưa
theo điệu nhạc, không ai chú ý đến người đàn ông kia.

Nhưng có người chú ý đến Thẩm Ngọc Thư, hắn mới vừa bước vào đã bị
một vũ nữ cuốn lấy, mời khiêu vũ, không đợi hắn cự tuyệt, cô ta đã kéo tay
hắn áp vào hông mình, kéo hắn cùng nhảy.

Thẩm Ngọc Thư đang theo dõi người đàn ông đội mũ, muốn đẩy người phụ
nữ quá chủ động này ra, có điều đối phương ăn mặc rất hở hang, hắn muốn
đẩy cũng không biết đặt tay vào đâu, đành phải giơ tay giữa không trung, sốt
ruột nói: "Tiểu thư, xin tìm người khác, tôi tới đây không phải để khiêu vũ."

"Không khiêu vũ ngài tới chỗ này làm gì?"

"Tìm người..."

"Tìm phụ nữ? Chính là tôi đây, tiên sinh, ngoại trừ nhảy, tôi còn có thể làm
những việc khác nữa, ngài muốn chơi gì? Tiên sinh anh tuấn như vậy, giá cả
dễ thương lượng thôi..."

Nửa sau câu nói Thẩm Ngọc Thư hoàn toàn không nghe thấy gì, bởi tất cả
sự chú ý của hắn đều đặt lên người đàn ông đội mũ. Đáng tiếc trên sàn nhảy
người quá đông, lúc đầu hắn còn thấy người đó nói chuyện với kẻ khác,
nhưng khách nhảy xung quanh không ngừng xoay tròn, lúc nhìn lại thì đã
không thấy hắn ta đâu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.