ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 333

Diệp Vương gia á khẩu, mặt đỏ lên, một lúc sau mới tức giận nói: "Chẳng lẽ
ngươi cho rằng ta muốn như vậy sao? Ta vốn dĩ mập mạp như thế, vậy mà từ
khi đám phản tặc kia lật đổ triều đình, ta biến thành chỉ còn da bọc xương
thế này, đến thuốc cũng không được hút; vậy mà tên phế vật đó lại có thể
dùng tên của ta để hưởng phúc, đến con gái ta cũng phải hầu hạ hắn, là hắn
đáng chết!"

"Cho dù ông có bao nhiêu lý do, thân phận có cao quý đến mức nào, ông
vẫn là tiểu nhân." Thẩm Ngọc Thư lạnh lùng nói: "Ông vốn không cần phải
giết người thay thế mình, thế nhưng ông lại giết ông ấy, tất cả chỉ vì lòng tự
tôn vớ vẩn, ông không chịu đựng được việc đường đường là một Vương gia
lại phải đi hầu hạ một người bình dân."

"Thế thì đã sao? Hắn chẳng phải vẫn chết bởi tay ta sao? Ngươi không phải
thần thám ư? Có bản lĩnh thì bắt ta quy án đi!"

Đối mặt với sự hống hách của Diệp Vương, Thẩm Ngọc Thư chẳng hề dao
động, hắn nói: "Nếu còn sống ra ngoài, tôi nhất định sẽ làm thế."

Diệp Vương gia sửng sốt, ngay sau đó cười khẩy, ánh mắt quét qua nhóm
người bọn họ, phẩy tay một cái, sải bước đi về phía trước.

Lạc Tiêu Dao ở phía sau nghe được rõ ràng, giận đến nắm chặt tay, Đoan
Mộc Hành kìm cậu ta lại, ra hiệu bảo không được manh động.

Tất cả mọi người lục tục đi vào, Đoan Mộc Hành đi cuối cùng, nhìn Frank
vẫn đứng tại chỗ, hắn mỉm cười nói: "Đã lâu không gặp, Frank tiên sinh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.