ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 339

Tô Duy nghĩ thầm, nếu vậy, Dịch Hân khi có được những đồ chơi Tây
Dương kia, để lôi kéo nhân tâm, tất sẽ đem đồng hồ quả quýt tặng cho tùy
tùng thân tín, cho nên Thẩm Ngọc Thư hồi nhỏ mới nhìn thấy nó.

Nhưng về sau Dịch Hân phát hiện ra bí mật của đồng hồ, bèn lấy lại, tiến
cống cho Từ Hi, nhưng lúc ấy quyền lực của ông ta đã mất hết, thế thì ông ta
làm vậy rốt cuộc là để lấy lòng Thái Hậu, hay là vì mưu tính sau này? Có lẽ
chỉ có mình ông ta mới biết.

Tô Duy nghĩ đến thất thần, người đi phía trước đột ngột dừng lại, cậu không
kịp phản ứng, nên va vào Thẩm Ngọc Thư.

Thẩm Ngọc Thư xoa gáy quay đầu lại, Tô Duy cũng xoa trán, cả hai nhìn
nhau, Thẩm Ngọc Thư hỏi: "Va có đau không?"

"Không sao."

"Tôi thì đau, sau này nhớ trả tiền thuốc nhé."

Không chờ Tô Duy đáp lời, Diêm Đông Sơn đã mất kiên nhẫn, nói: "Muốn
thủ thỉ âu yếm gì về nhà rồi nói, trước tiên mở cửa đã."

Hừm, mấy tay thị vệ triều Thanh này có công phu mà không có văn hóa, nói
sai thành ngữ có thể tha thứ.

Tô Duy vừa xoa trán vừa nhìn về phía trước, bọn họ đã đi tới cuối đường
rồi, phía trước là một tấm cửa bằng đá sừng sững đầy khí phái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.