ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 390

"Hình như là có chuyện như vậy, chắc vẫn chưa qua thời hạn truy tố chứ?"

"Đừng ngây thơ thế, trên đời này không có thời hạn truy tố nào ngắn như
vậy đâu."

"Không, tôi chỉ là muốn biết tại sao cậu đột nhiên lại nhắc tới vụ án này?
Lần trước cậu theo đuổi tôi... à không, là đuổi theo tôi, hại tôi thiếu chút nữa
thì toi mạng; tôi đã bảo tôi không phải hung thủ, tôi và vụ án đó không có
chút quan hệ nào hết."

"Sự thật đã bày ngay trước mắt, cậu còn giả vờ vô tội cái gì? Một chút quan
hệ cũng không có, vậy tại sao Phùng Tuấn Thanh lại đi cùng cậu?"

"Hả?"

Nhìn theo ánh mắt của Thẩm Ngạo, Tô Duy quay sang, thấy Trường Sinh,
cậu vỡ lẽ, chỉ vào Trường Sinh hỏi Thẩm Ngạo.

"Cậu nói nó là Phùng Tuấn Thanh?"

Thẩm Ngạo còn chưa trả lời, Kim Lang đã lạnh giọng quát: "Nó không phải
Phùng Tuấn Thanh, nó là Trường Sinh!"

Sát khí của Kim Lang quá nặng, hơn nữa trên người gã còn dính máu, Thẩm
Ngạo càng cảm thấy gã cổ quái, trực giác nói cho hắn biết người đàn ông
này nguy hiểm nhất, họng súng lập tức hướng về phía gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.