ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 63

"Anh như thế không gọi là giúp, gọi là ăn trộm thì có. Con thỏ còn không ăn
cỏ gần hang, không ngờ anh lại trộm đồ của anh tôi!"

"Đấy gọi là cầm, thất phu vô tội nhưng ôm báu vật thì có tội, đồ vô dụng để
bên người, chỉ tổ mang họa sát thân. Cậu cũng thấy Liễu Trường Xuân rồi
đấy, chắc cậu không muốn anh mình suốt ngày bị sát thủ đuổi giết chứ?"

Lạc Tiêu Dao không hiểu lắm về vụ bản đồ, thấy Đoan Mộc Hành nói năng
hùng hồn đầy lý lẽ, cậu ta không biết nói gì nữa, Vân Phi Dương thì càng
không hiểu gì, hết nhìn trái lại nhìn phải, cuối cùng quyết định tốt nhất
không chen vào, cứ im lặng lắng nghe.

Thẩm Ngọc Thư nói: "Nếu bọn họ không tìm được nó, chắc chắn sẽ không
cam tâm, thế nên tốt nhất chúng ta ra tay trước là hơn, phải nhanh chóng tra
ra lai lịch của tay quân nhân đó."

"Cậu chắc chắn hắn là quân nhân?"

"Chắc chắn, trường khí của những người từng là quân nhân khác với người
thường."

Thẩm Ngọc Thư ngẩng đầu nhìn Đoan Mộc Hành, Lạc Tiêu Dao ở bên cạnh
cười ha ha hai tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Trường khí chèn ép bắt nạt người
khác đúng là khác biệt thật."

"Có lẽ tôi đã nhìn thấy hắn ở đâu đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.