ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 73

Đồ đạc bị ném tứ tung trên đất, bàn ghế và kệ sách cũng nghiêng ngả, đến
dây thừng mà Củ Lạc thích treo mình trên đó cũng bị giật xuống, ném một
bên, giấy đăng ký kinh doanh bị lật úp trên bàn, tấm lót phía sau đã bị mở ra,
có điều, bên trong không có thứ mà bọn chúng muốn.

Xem ra đám lưu manh kia không tìm được bản đồ, nên trút giận vào đồ vật,
đập phá loạn xạ.

Thẩm Ngọc Thư đi đến bên bàn làm việc, nhìn thấy ngăn kéo bị kéo ra và
mấy quân cờ rơi vãi bên góc bàn, mặt hắn hơi biến sắc.

"Đám người chết giẫm này thật là quá đáng. Anh, cho em mượn điện thoại
một chút, em gọi cho các huynh đệ tới Đại Thế Giới hỏi thăm tình hình."

Cũng phải cảm ơn đám lưu manh hạ thủ lưu tình, bọn chúng không cắt luôn
dây điện thoại, trong khi Lạc Tiêu Dao gọi điện, Thẩm Ngọc Thư kiểm tra
toàn bộ một lần nữa, đột nhiên hít hít mũi, ngửi thấy mùi hương muỗi.

Trời nóng nên muỗi nhiều, Thẩm Ngọc Thư có để hương muỗi ở góc tường,
hắn bước qua, thấy hương muỗi đã đốt được một nửa, nhưng điểm kỳ quái là
mùi hương muỗi trong phòng không nặng.

Vân Phi Dương cũng nhận ra, nói: "Đám người đó tìm đồ còn phải tiện tay
đốt hương muỗi sao? Nhìn thấy bọn chúng muỗi có lẽ cũng phải sợ mà chạy
hết."

Thẩm Ngọc Thư không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào khoanh hương
muỗi, Vân Phi Dương còn muốn nói tiếp, nhưng bị Đoan Mộc Hành ngăn
lại, ra hiệu bảo đừng quấy rầy Thẩm Ngọc Thư suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.