ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 78

Bên cạnh vang lên tiếng nín cười, Thẩm Ngọc Thư coi như không nghe thấy
gì, thăm dò nhìn vào bên trong. Tình trạng cũng không khác gì văn phòng,
hắn lại nhìn về phía Trường Sinh, Trường Sinh lè lưỡi, nói; "Em nhỏ người,
trốn trong đống đồ linh tinh nên không ai tìm thấy."

"Tại sao lại phải trốn? Có phải đã gặp người xấu không?"

Lạc Tiêu Dao đã trở lại, sóc con Củ Lạc ngồi xổm trên vai cậu, có lẽ phát
hiện ra chiêu dụ người này không hiệu nghiệm nên từ bỏ, quay lại bên chủ
nhân.

Bị hỏi đến, trên mặt Trường Sinh lộ ra vẻ sợ hãi, khóe miệng ngoạc ra, nhìn
như sắp khóc tới nơi rồi.

Thẩm Ngọc Thư ở với nó đã lâu, lập tức đoán ra tình huống vừa rồi khiến
Trường Sinh liên tưởng đến những gì đã gặp phải trong quá khứ, hắn cầm
lấy tay cậu bé, ra vẻ thoải mái mà nói: "Không có việc gì đâu, chỉ là gặp
trộm thôi mà, nhà chúng ta trước kia cũng có trộm mà, quen rồi."

"Anh nói Tô chan sao?"

Trường Sinh rốt cuộc vẫn chỉ là đứa bé, nghe thấy Thẩm Ngọc Thư nói vậy,
nó nhoẻn miệng cười, nói: "Em mang cơm tới, ở bên dưới, để em đi lấy."

Nó chạy xuống dưới tầng hầm, không bao lâu sau đã cầm một cái túi đi lên,
hóa ra là dì út Tạ Văn Phương thấy Thẩm Ngọc Thư lâu không về nhà, lo
lắng chuyện cơm nước của hắn nên bảo Trường Sinh đưa cơm tới, người
Đoan Mộc Hành phái đến phụ trách bảo vệ an toàn cho vợ chồng Lạc Chính
không để ý một cậu nhóc đã chạy ra khỏi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.