ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 87

Đi xuống dưới, Trường Sinh rửa xong bát đũa, đứng ở cửa, vẻ mặt rất muốn
đi cùng hắn.

"Quá nguy hiểm, anh đưa em về tiệm thuốc."

"Em không sợ nguy hiểm, em muốn biết bí mật."

"Biết bí mật?"

Trường Sinh gật đầu thật mạnh, nói: "Em muốn biết mình từ đâu tới, muốn
biết tại sao lại mất trí nhớ, những chuyện này chỉ đi theo các anh mới biết
được."

Thẩm Ngọc Thư không đáp lại ngay, trực giác nói cho hắn biết, Trường Sinh
có lẽ đã nhớ ra chuyện gì đó nên mới kiên trì như vậy, có điều tình hình
trước mắt rất nguy hiểm, không thích hợp để một đứa bé tham gia vào.

Đọc được suy nghĩ của hắn, Đoan Mộc Hành nói: "Cho nó theo đi, nếu
không nó lén hành động một mình, chỉ sợ sẽ càng nguy hiểm."

Thẩm Ngọc Thư nhìn về phía Trường Sinh.

"Em sẽ không làm thế chứ?"

"Có chứ, Tô chan đã dạy em rất nhiều thứ, em có thể tự bảo vệ mình!"

Em có thể tự bảo vệ mình, thì đã không bị người ta đánh đến nhập viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.