ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 158

Anh nói lạnh lùng như thể ra lệnh, "Phá thai!!"

Phá thai?

Lúc này cô mới nhớ lại câu nói đầu tiên khi anh nhìn thấy cô:

Ai cho phép cô mang thai con của tôi?

Cô không hiểu lắm ngước mắt nhìn anh, "Tôi không hiểu anh đang nói

gì...."

Anh liếc nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm bao hàm nghi vấn.

Cô nhìn thấy mặt anh lộ vẻ tàn nhẫn, xua tay nói cho anh biết, "Tôi

không mang thai.... ."

Anh siết chặt lấy cổ tay cô, đôi mắt đen nguy hiểm híp thành một

đường ngang, nói lạnh lùng, "Đừng giở trò với tôi!!"

Trong khoảnh khắc đó, cô sợ run người.

Người trước mắt tản ra hơi thở hung dữ, một giây trước dường như

muốn đưa cô vào chỗ chết, chính là người đàn ông mà nhiều ngày qua cô
luôn mong nhớ sao?

Tại sao.... Tại sao anh lại làm cô cảm thấy sợ hãi như vậy? Nhiều ngày

không gặp, lần đầu tiên nhìn thấy cô không phải anh nên cưng chiều ôm cô,
hôn cô sao? Tại sao lại hung dữ và tuyệt tình như vậy?

Lòng lan tràn đau đớn, cô chậm rãi cụp mắt xuống, hỏi anh bằng

giọng run rẩy, "Vừa rồi.... Anh cho rằng tôi đã mang thai, đúng không?"

Giọng nói anh âm trầm không hề thương tiếc, vẫn lạnh lùng như cũ,

"Đi vào!!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.