ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 260

rũ du khách say nhìn, suy tư rộn rã. Nhất là lúc chiều tà, bên vườn hoa còn
có bóng giai nhân nhẹ gót hài tha thướt, đủ các cánh áo màu sặc sỡ trông
như bướm lượn vờn hoa, phong quang đẹp càng tăng nét diễm kiều huyền
ảo, gợi lòng tao nhân mặc khách bàng hoàng ngây ngất.

Mỹ Tho có bến Lạc Hồng
Hoa xinh người đẹp mặn nồng phô duyên.
Ngẩn ngơ du khách triền miên,
Tưởng chừng lạc bước đào nguyên thuở nào.

Rải rác trong vườn, hàng băng đá để sẵn như mời chào du khách hãy

dừng chân, ngồi thưởng thức cho thỏa mãn, cho phỉ tình thăm viếng Mỹ-
tho, cho lòng lưu luyến mãi « Lạc-Hồng » dù khi lên đường đặt bước ở
phương trời xa lạ.

Đăm mắt nhìn qua những lượn sóng nhấp nhô cợt cười trên mặt nước,

đưa đẩy mấy chiếc thuyền câu trồi lên hụp xuống giữa dòng sông lạnh, phía
bên cồn Rồng những dãy nhà giăng giăng cất sát bên bờ sông, bên trong cây
cối phủ che một màu thanh lịch, gió hiu-hiu giao động, chuyển mình gợi
cảnh hữu tình non nước, du khách sẽ càng thêm cảm khái.

Cồn Rồng thời Pháp thuộc đó là chỗ tập trung người cùi, nay không

còn cảnh thảm não ấy nữa. Cồn này ở ngang vườn Lạc-Hồng, cách sông
chừng 800 m. Hiện thời dân cư đông đúc, lập vườn trồng cây ăn trái rất
thạnh mậu. Nhưng nghe đến hai tiếng « Cồn Rồng » và đoái nhìn vàm sông
Mỹ-tho kia, du khách nếu ngược giòng lịch sử, ắt phải chẳng khỏi chạnh
đến cái chết của cụ Âu dương Lân, một nhà cách mạng lẫy lừng tên tuổi bị
Pháp hành quyết ở mé sông Mỹ-tho, và tưởng nhớ đến cái chết của cụ Thủ-
khoa Huân, mà đâu đây như còn nghe văng vẳng :

Sông Mỹ năm xưa tràn giọt máu !
Cồn Rồng đêm vắng gió buồn thu !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.