ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 274

ĐÔI LỜI TÂM HUYẾT

Trên tinh thần phục vụ văn hóa dân tộc, góp công tô điểm quê hương,

bảo tồn di tích lịch sử nước non nhà, đó là lý tưởng duy nhứt của chúng tôi,
đã đeo đuổi trên mấy mươi năm khi còn ở cửa Khổng sân Trình, nay tuổi đã
trên nửa đời mới thực hiện được trong muôn một.

Nhân thấy giang sơn cẩm tú Việt-Nam trải qua bao cuộc thăng trầm,

lắm lần thay ngôi đổi chủ, sanh mạng con người rất bé bỏng, nay còn mai
mất chẳng nghĩa lý gì, vì thế mà chúng tôi không nài khổ nhọc, làm một
công việc mà ít ai chịu khó làm. Nghĩ như thế, chúng tôi muốn lưu lại một
sự nghiệp văn chương nho nhỏ cho đời, dầu hay, dầu dở, cũng là công trình
của tôi đối với nền văn hóa. Ở đời nhơn vô thập toàn, nói hay, nói giỏi mà
không làm đâu cũng còn đó, tôi nghĩ vậy tự vạch một con đường để đi theo
chí hướng quan niệm của mình là TÌM HIỂU NON SÔNG ĐẤT NƯỚC,
gợi lại công nghiệp của tiền nhân, bảo tồn phong tục tập quán của quê
hương làng mạc qua từng địa phương.

Lúc nhỏ tôi sanh sống ở thửa vườn, miếng ruộng, thường chơi đùa

dưới những cội đa cổ thụ sau bờ ao cạnh lũy tre xanh, dưới mái đình chùa
cổ-kính, tắm theo bờ sông rạch. Đi xem hát đình vào những đêm trăng
thanh gió mát, của thuở thanh bình, nay không bao giờ trở lại.

Trải mấy mươi năm khói lửa, cảnh tang tóc diễn ra trên đất nước thân

yêu, chúng tôi đành phải ngậm-ngùi rời khỏi làng mạc, ra đi với lòng sầu
tủi.

Đứng trước cảnh quốc phá gia vong, lòng người ly tán, khi gặp nhau

xem như kẻ xa lạ, tình đời đen bạc, không còn giữ được phong độ ngày xưa,
rồi đây sẽ mất hết, vì tiền tài, vật chất, chạy theo văn minh, khoa học mà
quên cả lễ nghi phong hóa nước nhà, đến đỗi quên chính bản thân mình
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.