DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 218

tạo hoặc thô bạo, tìm kiếm nhưng vô hiệu quả, - vì bí mật của họ được chôn
sâu trong những cuộc đấu tranh thời thơ ấu mà họ đã quên bẵng. Họ thích
diện mạo hài hòa và vẻ quyến rũ của Nicole hơn khía cạnh đau ốm của nàng.
Nàng sống lẻ loi, có Dick song chàng là người không muốn bị sở hữu.

Nhiều lần chàng cố tỏ ra có ảnh hưởng với nàng song không thành công.

Họ đã có những thời gian chung sống hạnh phúc, những cuộc trò chuyện tao
nhã của những người yêu đêm trắng, nhưng chàng thường xuyên tránh né
nàng và thu mình lại, để mặc nàng. Chẳng có gì trong tay và nhìn đăm đăm
vào đó, gọi nó nhiều lần, nhưng biết nó chỉ là hy vọng chàng sẽ sớm trở về.

Chàng gặm cái gối, để xuống rồi đặt gáy lên đó như người Nhật làm khi

muốn làm chậm tuần hoàn máu, rồi ngủ lại một lúc. Sau đó, khi chàng cạo
râu, Nicole thức dậy và đi loanh quanh, ra những lệnh bất ngờ, ngắn gọn cho
bọn trẻ và người hầu. Lanier vào xem bố cạo mặt - sống cạnh bệnh viện tâm
thần khiến cậu bé đặc biệt tin cậy và ngưỡng mộ bố, đồng thời dửng dưng
quá mức với phần lớn những người lớn khác. Với em, bệnh nhân chỉ thể
hiện các khía cạnh kỳ cục của họ, hoặc là những con người suy nhược, cần
điều chỉnh và thiếu cá tính.

Lanier xinh trai, là một chàng trai đầy hứa hẹn và Dick dành nhiều thời

gian cho con, như mối quan hệ đáng mến của một sĩ quan đòi hỏi cao và một
cậu lính kính cẩn.

– Sao bố hay để lại một ít bọt xà phòng ở trên râu lúc cạo? - Lanier hỏi.
Dick thận trọng hé đôi môi đầy xà phòng:
– Bố chẳng bao giờ phát hiện ra. Bố cũng lấy làm lạ. Bố nghĩ là vì bố đưa

ngón trỏ đầy xà phòng khi cạo đường tóc mai, nhưng lại đưa nó lên đỉnh đầu
mà không biết.

– Ngày mai con sẽ quan sát hết.
– Đó là câu hỏi duy nhất của con trước bữa sáng sao?
– Con không gọi nó là một câu hỏi.
– Với con như thế là hỏi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.