ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 1024

- Cậu có nghĩ rằng, trong chuyện này còn có uẩn khúc gì không? _ Hoàng

Lâm vuốt cằm suy nghĩ.

- … Uhm! Tớ cũng nghĩ thế. _ Kì Lâm đồng tình. – Mà nè, nãy cậu có

thấy thiếu thiếu gì không?

- “Thiếu”? Thiếu gì?

- Nhỏ Yuu đó.

- Uhm, sao?

- Sao hôm nay tớ thấy nó khác lắm nha, lúc vào nhà Gia Bảo, tớ thấy nó

tươi tắn lắm, nó còn cười với tui nữa chứ.

- Sao đâu, tớ thấy bình thường mà.

- Rõ ràng là có chút khác lạ. Ê, có khi nào cô ta giả ngây không?

- … Không phải chứ. Tớ nghĩ không đời nào một cô gái thông minh, xinh

đẹp lại muốn mình thành một người ngây ngây dại dại đâu.

- Gì? Cậu nói ai đẹp?

- À à không, hề, đó là ý kiến khách quan nhìn vào mà đánh giá thôi.

Chứ… với tớ, cậu là nhứt! Hihi, Kì Lâm là nhứt!

- Không được, phải làm rõ chuyện này mới được.

- Bằng cách nào?

- Thì… thì suy nghĩ chứ sao.

- Mà bực mình nha, nhỏ Na Na đi đâu mà biệt tích luôn, nhà không có,

trường không, hỏi ai cũng không biết. Định quy ẩn luôn hay sao vậy.
Hừm… _ Kì Lâm khoanh tay trước ngực, khói muốn bốc lên trên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.