ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 1052

“Đốp đốp đốp” _ Yuu vỗ tay, gật gù.

- Quả thật là mắt chị cũng không tồi, có lẽ tôi đã đánh giá chị quá thấp.

- …

- Nhưng sao chị không lật mặt tôi?

- Em nên biết ơn quyển nhật ký của em.

- … Àààà nó hả? Chị tin sao?

- Quả thật là em hơi coi thường chị.

- Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là chị hãy tránh xa anh

Bảo của tôi ra!!! _ Yuu thét vào mặt cô.

- Chị không hề bám riết lấy cậu ta em nhé! Coi lại câu nói của em đi! _

cô làm vẻ mặt mỉa mai.

- Rốt cuộc thì đó là tại chị, chị làm gì khiến anh Bảo của tôi ngày ngày

như người mất hồn, cứ đi tới đi lui trong công viên? Ảnh chị chỉ có vài kiểu
mà anh ấy phô tô treo đầy phòng, trong khi của tôi hàng tá mà anh ấy không
thèm nhìn lấy một lần cho dù chỉ là lướt qua thôi cũng được. Khuya nào
cũng đứng dưới cổng nhà chị đến tận sáng. Hạnh nhân mà anh ấy khổ sở
khi bị dị ứng anh ấy cũng chịu hết, chịu đựng chỉ để ăn thứ bánh chứa đầy
hạnh nhân của chị. Có một bài hát mà suốt ngày nghe đi nghe lại mãi vẫn
không chịu thôi…

- Im đi!

- Tôi không im, tôi phải nói để chị biết rằng, chính chị đã hành hạ anh ấy

phải khổ sở như thế đó. Chị trả lại anh Bảo cho tôi! Trả cho tôi! Trả đây!
Hức… huhuhu… _ Yuu bắt đầu bật khóc lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.