ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 1144

Bỗng Thiên Tuấn giỡ nắm tay lên trong sự khó hiểu của cả cô và Gia

Linh… Anh bật ngón trỏ (1)…ngón giữa (2)…và ngón áp út (3)…

“Cốc cốc cốc”

- Anh đã nói là họ sẽ đến đúng giờ mà. _ anh nở nụ cười. – Gia Linh! _

anh gọi.

Gia Linh đang khoanh tay trước ngực, thở ra “khói”.

- Nói!

- Mở cửa giúp anh nhé!

- Để em! _ cô đứng dậy.

Cô vừa đứng dậy thì Gia Linh thả tay xuống, thở hắt ra một tiếng rồi

cũng mở cửa.

“Cạch”

Gia Linh như bất động

- Có cần ngạc nhiên thế không cô em? _ người đó đâm chọt.

*Giọng nói đó…* _ cô ngờ ngợ.

- Sao, không định cho anh đứng cửa đó chứ? _ người đó tiếp.

Gia Linh bỏ cửa đó rồi quay về chiếc ghế của mình.

- Tôi không đến muộn đó chứ? _ người đó đóng cửa rồi ngồi xuống trước

cô và Thiên Tuấn.

- Không đâu, rất đúng giờ. _ Thiên Tuấn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.