ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 181

- Ưmmmm… ngon! _ ngoại gật gù. –Con học ở đâu mà nấu ngon vậy?

- Con thì cần gì phải đi học của người nào chứ? Hờhờ…

- À ngoại, có cơm của ngoại đó, ngoại ăn đi! Để nhỏ đó đút cháo cho nội

được rồi. _ cậu nói rồi lấy hộp cơm nãy cậu mua đưa cho ngoại.

- Ờ, cám ơn con.

- Ngoại về nghỉ đi, để con trông nội được rồi. Con cám ơn ngoại nhiều!

may mà có ngoại nếu không con chả biết làm sao. _ cô nắm tay ngoại, nói.

- Có gì mà ơn với nghĩa, người nhà cả mà con. Còn nội con thì để đó

ngoại lo,hai đứa về đi.

- Nhưng mà ngoại đã ở viện cả ngày nay rồi. _ cô không chịu.

- Ngoại mới vào lúc chiều mà, vừa vào được khoảng nửa canh thì mấy

đứa vào luôn đó!

- Thì để bả ở đây nói chuyện với nội cho đỡ buồn, chứ con ở đây thì biết

nói gì với lão này? Còn nữa, có khi toàn ngủ, ngủ đến nỗi nội phải nhường
giường cho con thì hỏng. Hai đứa nghe lời bả về đi! _ nội nói.

- Vậy con nhờ ngoại cả.

-Ưhm được rồi, yên tâm đi con.

Cô dọn đồ xong xuôi rồi hai người lại ra về.

- À Bảo! _ nội gọi với.

- Dạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.