ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 229

- Cái đồ tham ăn. Hứ

Ăn xong bọn nó ra ngoài hóng gió để tiêu hóa những gì vừa đánh chén

xong, đứa nào cũng xoa bụng kêu no. 40 đứa kéo nhau ra đường, quàng vai
bá cổ đi khắp vỉa hè, đi đến đâu cũng gây sự chú ý. Với tinh thần đoàn kết
và chịu chơi của bọn nó thì… ăn chơi không sợ “đạn” rơi, không cần quan
tâm ai nghĩ gì tất cả bọn nó cứ thế tận hưởng gió trời; hết tám chuyện này
rồi lại tới chuyện khác, bao nhiêu cái chủ đề mà bọn nó nghĩ ra, mãi đến
khuya mới chịu giường ai người nấy về ngủ.

_______

- Dạ? sao có thể… chị có lầm không ạ?

- Lầm lỗi gì? Không có.

- Vậy thì lạ quá, nội em nằm viện lâu vậy mà chỉ mất có nhiêu đó sao?

- Đã bảo là nội cô được hưởng chế độ ưu đãi mà, hỏi nhiều vậy. Lẹ lên

cho tôi còn làm việc.

Sáng nay bác sĩ đã cho nội được xuất viện, cô đi làm thủ tục rồi thanh

toán viện phí nhưng tiền viện phí mất rất ít, tính cả tiền thuốc men cũng chỉ
mất hơn 1 triệu trong khi nội nằm viện đã lâu.Thấy kì lạ nhưng cô cũng thôi
vả lại đỡ đồng nào hay đồng ấy.

- Chào chị! _ đợi cô đi hẳn cậu mới lộ diện.

- Chào bạn, hìhì. _ là cô y tá đợt trước đã bị cậu hạ gục.

- Chị làm tốt lắm, cám ơn chị nhé!

- Mà… hai người là anh em việc gì phải giấu nhau như thế? Ai trả mà

không được, tội gì phải chia phần để trả còn kêu tôi không cho cô ấy biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.