ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 347

- Đến bao giờ mới xong? Hết cái shop này luôn chắc? _ cậu gắt.

- Em thích bé Na? _ Trâm Anh nhìn cậu.

- Chỉ cần thử hết là được đúng không? _ cậu giật bộ đồ trên tay chị Trâm

Anh rồi đóng xầm cửa phòng thay đồ.

- Chị ơi… ực… chị làm ơn… phù… nhẹ nhẹ giùm em! Em sắp ngẹt thở

rồi! _ cô thều thào.

- Yên nào, chịu khó đi. Cô có muốn bị rớt lúc đang đi không hả? _cô

nhân viên nạt.

- Cô đành mấm môi chịu đựng.

Huy ngồi ngoài ghế chờ đọc tạp chí nghe tiếng la thất thanh của cô bật

cười lên thành tiếng.

- Wao… _ chị trầm trồ khi thấy cậu bước ra.

- Được rồi chứ? _ cậu hỏi, mặt lạnh hơn tiền.

- Chưa!

- Đi thi chứ bộ đi biểu diễn thời trang chắc? _ cậu nổi cáu.

- Cái này không nên ở đây! _ Trâm Anh tháo chiếc kính trên mắt cậu đeo

thử lên mắt mình, vẫn dữ thái độ điềm tĩnh.

- Ồ cậu không bị cận! _ Trâm Anh ồ lên.

- Kệ tôi! _ cậu giật lại kính nhưng nhanh hơn chị đã giấu nó đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.