ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 361

Một ngày mới lại lên, mặt trời dần ló dạng trên những mái nhà, thả những

giọt nắng sớm để nó nhảy nhót mọi nơi.

Cậu thức dậy với niềm tin và sự quyết tâm bắt đầu chiến đấu.

Cô cũng đã chuẩn bị tinh thần quyết chiến cho mình, dùng tất cả tài sản

của mình có là sự tự tin để làm sức mạnh.

Tối nay sẽ diễn ra cuộc thi Nam-Nữ sinh thanh lịch của trường THPT

Nguyễn Trãi này-một cuộc thi danh dự và ý nghĩa với nhà D3 cô cậu.

Sáng nay cậu lại qua rủ cô đi học như thường ngày nhưng bằng xe đạp

chứ không phải tản bộ như thường lệ, cả hai cùng trải qua một buổi học đầy
căng thẳng. Sau buổi học là chỉ còn vài tiếng nữa thôi cuộc thi sẽ diễn ra.

Đứa nào trong lớp cũng tranh thủ về nhà thật sớm để chuẩn bị xúng xính

“đi hội”, cô và cậu chạy vắt chân lên cổ về chuẩn bị còn đến gặp anh Gia
Huy và chị Trâm Anh cho bài học cuối cùng.

Trái gió trở trời nên nội thấy mệt mỏi, vì nội mệt nên cô phải ở nhà lo cho

nội bữa tối chu đáo và một số chuyện khác nên không đi cùng cậu được, hai
người đành hẹn gặp nhau tại trường.

- Còn 10’ nữa thôi, trời ạ! Con đi nha nội, ở nhà nội cứ nghỉ cho khỏe đi

đừng có làm gì đó! Để con làm sau. _ cô dặn nội rồi co dò dông thẳng.

- Chúa ơi! Mong cho con kịp cổng! Amen. Giá như đừng bán xe có phải

tốt không! _ cô vừa chạy vừa cầu nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.