ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 209

mà nói, tôi nghĩ mắt bà ngon lành đấy chứ”.

“Chết đi!”

Trước khi Sabrina có thể giả vờ đang làm việc gì đó hơn là đi nghe

trộm, tiếng giày ống đã nện lóc cóc trên cầu thang. Nàng mất hết can đảm
khi trông thấy thân hình to bự của Ranal từ từ xuất hiện. Gương mặt ngăm
đen trở nên tái xanh khi nhìn thấy nàng. Kéo chiếc mũ của anh ta xuống,
anh ta lầm bầm, “Chào phu nhân” trước khi lao vùn vụt xuống hành lang
gần nhất, trông như một chú thỏ bị giật mình vậy.

Eve dần hiện ra và đang dựa và bức tường đá, đôi môi bà ta xoắn lại

thành nụ cười khinh bỉ. Lúc này mái tóc của bà ta buông xõa, và Sabrina
chợt nhận ra với một cơn sốc rằng Eve không hề già như nàng từng nghĩ.
Mặc dù gió và ánh nắng mặt trời đã bào mòn làn da và gột sạch ánh vàng
khỏi mái tóc của bà ta, nhưng rõ ràng là bà ta không thể già hơn mẹ Sabrina
được.

“Bà có mái tóc rất đẹp”, Sabrina nói, vẫn duy trì khoảng cách thận

trọng của mình. “Bà nên để tóc xõa thường xuyên hơn”.

“À, nhưng mà tôi không thể làm thế.” Eve đi quanh nàng như một con

mèo rừng hít hà con mồi của mình. “Mái tóc dài chẳng là gì ngoại trừ một
cái thòng lọng trong một trận chiến. Tôi đã từng tóm được một đứa con gái
ngu đần của thị tộc Grant bằng chính những cuộn tóc của cô ta và chẻ cô ta
từ mông cho đến tận cuống họng”.

Sabrina bồn chồn hất những lọn tóc quăn trang nhã của mình ra sau

gáy. “Bà kể tiếp đi”.

“Được”, bà ta tuyên bố một cách tự hào. “Angus luôn nói rằng tôi có

thể rạch cuống họng của một người đàn ông và thằng ngu ấy không hề biết
điều đó cho tới khi hắn đến trước cổng địa ngục”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.