ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 275

áp. Vẫn còn cảm nhận được bối rối trong cái nhìn chăm chú của anh, nàng
gỡ tấm áo ra đưa cho anh, rồi kéo chiếc áo choàng lông ẩm ướt phủ lên
người.

Morgan sửa soạn và thắt chặt chiếc áo với vẻ duyên dáng tự nhiên, rồi

ngồi lại xuống chếc ghế, khoanh tay trên tay vịn của nó.

Sabrina không thể nín nhịn thêm được nữa. “Sao anh cứ nhìn em chằm

chằm thế?”

Ánh mắt tham lam của anh rơi từ gương mặt xuống bụng nàng. “Anh

nghĩ giờ có lẽ em đang mang thai đứa con của anh”.

Hơi nóng vươn những tua dài trườn lên trên cuống họng nàng và

Sabrina cự lại thôi thúc được trùm chiếc áo qua đầu nàng. Nhưng sự thận
trọng trong đôi mắt của Morgan làm đông cứng sự xấu hổ của nàng thành
nỗi đau và sau đó là giận dữ.

Nàng vồ lấy chiếc váy, phát hiện ra nó còn lâu mới chữa lại được. “Tôi

tất nhiên cũng hy vọng những cố gắng của anh sẽ thành công”. Giữ chặt
chiếc áo choàng ở phía sau, nàng dò dẫm để tìm đôi dép. “Tôi ghét phải
nghĩ anh chịu hy sinh khủng khiếp như thế mà lại chẳng thu được cái gì”.
Nàng rùng mình bởi luồng không khí mát lạnh vuốt ve làn da trong chốc lát
khi nàng trùm chiếc áo choàng qua đầu. Chiếc mũ phủ lấy khuôn mặt nàng
và nàng chợt nhận ra nó bị ngược. Nàng thò tay vào lớp nhung lưa thưa, cố
gắng lộn phải, lời nói của nàng như bị nghẹt lại. “Chúng ta nên biến thật
nhanh nếu không anh sẽ lại phải chịu đựng để vượt qua nó một lần nữa”.

Đôi cánh tay trần vạm vỡ, ấm áp ôm lấy nàng từ phía sau. Nhịp điệu

khàn khàn du dương của Morgan làm tê liệt cuộc đấu tranh của nàng. “Một
gã MacDonnell sẽ không bao giờ bỏ việc cho đến khi anh ta biết rằng
nhiệm vụ của anh ta đã hoàn thành”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.