ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 393

xông đến bên cạnh nàng. Một người quỳ xuống để nhặt những mảnh thủy
tinh vụn, trong khi một người khác nhìn chăm chú vào gương mặt nàng và
chấm nhẹ rượu sâm banh vương lên tấm mền trong lòng nàng.

“Phải nói là, cô Cameron, cô ổn chứ?”

“Cô không bị đứt tay chứ?” Một quý ông khác chộp lấy chiếc quạt đặt

trên lòng nàng và bắt đầu quạt hết cỡ cho nàng, cuốn cả đám phấn bột rắc
trên bộ tóc giả của anh ta vào mũi nàng.

Nhận ra sự quan tâm của bọn họ chỉ càng làm mọi thứ thêm tồi tệ,

nàng hắt hơi và giật lại chiếc quạt, “Anh đang cố làm cái gì thế? Giết tôi
à?” Nàng quát trước khi kịp nhớ ra chỉ nên khiển trách nhẹ nhàng kèm theo
một nụ cười run rẩy.

Rồi Enid cũng tới nơi, lách mình vào một bên Sabrina như một con sư

tử cái bảo vệ cho lòng kiêu hãnh của nàng.

Morgan bước xuống cầu thang, bề rộng của bờ vai anh bên dưới chiếc

áo khoác cổ điển như có vẻ làm ngắn tất cả những người đàn ông khác
trong phòng khiêu vũ. Đám đông như bị hút hồn trước vẻ duyên dáng hung
bạo của anh. Hai bác nàng dẫn anh về phía trường kỉ, gương mặt trắng bệch
của họ đỏ bừng lên bối rối. Enid xiết tay Sabrina chặt đến mức các khớp
ngón tay nàng kêu lên răng rắc phản đối.

Trước sự lại gần không thể lơ mãi đi của Morgan, nỗi kinh hãi dâng

đầy trong người Sabrina, khiến hơi thở của nàng dồn dập và những đầu
ngón tay nàng ngứa ran như có kiến bò. Từ lúc xảy ra vụt tai nạn, nàng vẫn
thường thức dậy với tiếng thét từ ác mộng bị vây hãm trong biển lửa – vì
đau đớn, đôi chân của nàng quẫy đạp trong những tấm khăn trải giường
trong khi ngọn lửa liếm dần đến phần rèm che chiếc giường của nàng.
Nhưng người đàn ông này còn chết chóc hơn bất kì một ngọn lửa nào. Tất
cả những cảm xúc nàng cố chôn vùi đều chực phun trào lên như suối nguồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.