ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 140

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 6 (A)

Ôn Hòa Cảm Hóa Hung Tàn Độc Ác,

Khinh Thường Nhu Nhược

Đọc trong sách xưa, thấy anh em gắn bó khắng khít như chân với tay. Cái
quý nhất trên đời là tình đồng bào, song không thể so sánh với tình anh em
ruột thịt. Đừng có cướp đoạt của cải ruộng vườn của người khác. Tất cả
những cái đó đều là của phi nghĩa. Hiểu được điều đó thì thật là có ích.

Đáng cười thay, thế thái nhân tình điên đảo. Tình vợ chồng thì hòa hợp,
nhưng tình anh em thì ngày càng mai một. Họ không nghĩ đến tình anh em,
mà lại nghe những lời nói bên chăn gối. Thiên tính ngày càng mất đi, lửa
tham ngày càng bùng cháy, luôn xảy ra tranh chấp. Đâu được ngưu
hoàng(1) mà giết bừa trâu ăn thịt. "

(1) Ngưu hoàng: một chất trong trâu ốm tiết ra, ngưng kết thành hạt, hoặc
thành từng miếng. Đây là một vị thuốc Đông y rất quý.


Đây là bài từ theo điệu "Niệm nô kiều”. Nó khuyên anh em nên sống hòa
thuận với nhau. Anh em ruột thịt, lúc hợp lúc tan. Anh em ruột thịt, như
chân với tay. Cùng một cơ thể sinh ra, nếu như mất một cánh tay thì chân đi
tập tễnh. Các bạn thân mến, không nên cho rằng đây là những điều tôi bịa
ra cho có vẻ li kì. Rằng, thiên hạ làm gì có người ngu si, chặt tay mình cho
người khác xem, rằng, điều ấy không có đối chứng. Song, lời tôi nói tuy có
hơi kì lạ, nhưng cũng không hẳn là sai. Nếu không tin các bạn thử bắt chéo
tay lại, chạy thật nhanh khoảng một trăm bước, liệu có được không? Bạn sẽ
thấy lời tôi nói là đúng sự thực. Những người bại liệt không có chân, phải
dùng hai tay bò, mà cũng không bò được xa. Bởi thế anh em phải hòa
thuận. Không phải chỉ anh em cùng cha mẹ sinh ra mới hòa thuận, mà ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.