ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 194

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 10

Người Đẹp Nhất Làng

Đàn bà gian dâm, một dạ đôi lòng, chê người này yêu người khác, dần dần
rồi sẽ gây ra họa giết người, đó chẳng đáng sợ sao.

Không chịu nghe người già khuyên bảo điều hay lẽ phải, nhanh chóng đi
vào chỗ chết. Trước đây, dựa vào việc đi bán chỉ thêu, để ngắm nhìn đàn
bà, trêu ghẹo phụ nữ. Tất cả mọi chuyện đều do đó mà ra. Thật đáng sợ
thay.

Đàn ông thật thà chất phác, nhất thiết đừng lấy những người đàn bà phóng
đãng. Việc của Vượng Nguyên là một bài học cho người đời.
Ở Nam Môn, Dương Châu có một người tên là Vượng Nguyên, chuyên bán
chỉ thêu để sinh sống. Anh ta đang độ tuổi tráng niên, chưa vợ, thường
mượn cớ đi bán chỉ để ngắm nhìn phụ nữ, và buông ra những lời chòng
ghẹo. Hàng ế, một người bảo anh ta đến làng Tây mà bán, ở đó hàng bán
rất chạy.

Một hôm anh ta đến trang trại nhà họ Trần, một người đàn bà gọi vào mua.
Người đàn bà xinh đẹp mặc áo tang, trạc hai bốn hai nhăm tuổi. Vượng
Nguyên vừa bán hàng vừa cùng cô ta đầu mày cuối mắt. Thích quá, anh ta
hỏi dò một cụ già láng giềng, cụ nói:
- Người ấy tên là Quách thị, thường gọi là "Người đẹp nhất làng". Tuy đẹp
nhưng năm ngoái lấy chồng chưa đầy nửa năm thì chồng ốm chết. Chẳng
hỏi cũng biết cô ta là người đàn bà dâm đãng. Tôi thấy anh là người thật thà
chất phác, lại khỏe mạnh, e rằng không phải là địch thủ của cô ta.
- Nhà cháu không có người trông nom, - Vượng Nguyên nói, - có lẽ cháu sẽ
lấy cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.