ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 588

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 7 (B)

Nói xong anh cúi lạy. ThiCông nhìn Tri phủ, nói:
- Tri phủ nghe rõ không? Canh tư ngài bắt người. Nhưng canh tư Kim Hữu
Nghĩa mới rời khỏi nhà. Còn Triệu Tam canh ba ra khỏi cửa. Như vậy
người bị chết ra khỏi nhà trước, hung thủ rời khỏi nhà sau. Kim Hữu Nghĩa
canh tư mới rời khỏi nhà nhặt được tráp thì bị ngài bắt được. Về thời gian
không khớp nhau. Vả lại không có hung khí. Ngài khép Kim Hữu Nghĩa
vào tội tử hình, quả là chưa thỏa đáng.
Tri phủ cúi đầu nói:
- Quả là ngài Khâm sai đã phán đoán tài giỏi như thần thánh. Tôi thực
không sao sánh kịp. Xin hết sức mong ngài tha thứ.
Thi Công lạnh nhạt mỉm cười, nói:
- Triệu Mai thị, ngươi nói Triệu Tam nghèo khổ, đói rét, đi săn để kiếm ăn,
và có một người bạn là Phùng Đại Sinh có phải không?
- Chỉ có anh ấy thôi, - Mai thị nói, - ngoài ra không còn ai khác.
- Thếthì khi đi họ đều hẹn nhau cùng đi, - Thi Công nói, - hay là chồng chị
đi trước tìm Phùng Đại Sinh.
- Ai dậy trước thì người ấy đi gọi, - Mai thị nói, - chứ không phân biệt rạch
ròi, họ đi với nhau vào lúc mấy giờ.
- Ngươi nói hôm ấy vào canh ba, - Thi Công nói, - mang theo gậy phòng
thân, đi tìm Phùng Đại Sinh. Song không biết có tìm thấy Phùng Đại Sinh
không?
- Khi anh ấy đi rồi, - Mai thị nói, - con đóng cửa nằm ngủ. Một lát sau bỗng
nghe thấy gọi liền mấy tiếng: "Thím Tam! Thím Tam!". Đúng là tiếng
Phùng Đại Sinh. Con bảo: "Anh ấy đi từ sớm rồi!". Phùng Đại Sinh nói:
"Không tìm thấy anh ấy đâu?”. Thế rồi anh ấy lẩm bẩm bỏ đi.
Nghe xong Thi Công nói:
- Mai thị! Thường ngày Phùng Đại Sinh đến gọi chồng chị, thì gọi thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.