ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1262

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 20 (C)

Ngự sử ngớ người ra nghĩ: “Xem ra công tử Kim đến nhờ vả mình là công
tử giả". Ông lập tức ra lệnh sai nha bắt ngay cử nhân giả ấy. Sai nha cầm
lệnh tức tốc đi ngay. Tới nơi thì quả nhiên cử nhân Kim cũng ở chùa
ThừaÂn, sai nha vào chùa hỏi:
- Cử nhân họ Kim người Chiết Giang trú ở phòng nào?
Người ấy nghe nhầm, nói:
- Cử nhân Đinh ở phòng thứ mười.
Sai nha như hùm sói xông vào. Đúng lúc Đinh Hiệp Công ăn mặc chỉnh tề
đi dự tiệc. Sai nha quát:
- Thằng này giả cử nhân để lừa người.
Đinh Hiệp Công ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy năm bảy sai nha. Nghe họ nói
là cử nhân giả, có tật giật mình, như sét đánh ngang tai, bụng định nói
nhưng miệng cứng lại, tim đập thình thình. Mặt tái xanh tái nhợt, hai hàm
răng run lập cập. Thấy thế sai nha càng hung hăng, lấy ngay một chiếc
thừng . tròng ngay vào cổ. Nhũng người nhà đi theo cho rằng nhà họ Từ ở
Nam Kinh kiện nên quan sai người tới bắt. Họ trốn chạy tán loạn. Nhũng
sai nha này ghi lại những hành lý mang theo, giao cho hòa thượng, chờ
quan phân giải, khóa tay Đinh Hiệp Công giải về nha môn. Đúng là:
Xưa nay giả dối đều tủi nhục,
Ngông cuồng vẫn là họa phong lưu.
Vàng ròng ngọc quý là vô giá,
Cú vọ làm sao sánh phượng hoàng.
Đinh Hiệp Công bị nhục, vì hắn sống ngông cuồng. Cho nên, những người
quân tử có học vấn chân chính hoàn toàn không sống như thế. Những sai
nha này định giải Đinh Hiệp Công qua đường, có ai đó hỏi, họ đều bảo đây
là cử nhân giả, chứ họ cũng chẳng nói là họ Kim hay họ Đinh. Đinh Hiệp
Công cứ đinh ninh đổ cho Từ Bằng Tử và cũng chẳng còn lòng dạ nào nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.